Nguyễn Tấn Đại

Cuộc đời là một chuyến viễn du bất tận...

Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Hoàng tử bé > Hoàng tử bé (XVI)

Hoàng tử bé (XVI)

Thứ hai 22/08/2011, của Nguyễn Tấn Đại

Hành tinh thứ bảy chính là Trái Đất.

Trái Đất không phải là một hành tinh bình thường. Người ta tính được ở đó có một trăm mười một vị vua (dĩ nhiên là không quên các vị vua da đen), bảy ngàn nhà địa lí, chín trăm ngàn thương nhân, bảy triệu rưỡi người say rượu, ba trăm mười một triệu người huyễn tưởng, nghĩa là có khoảng hai tỉ người lớn [1].

Để dễ dàng hình dung ra kích thước Trái Đất, các bạn cứ tưởng tượng rằng vào thời chưa có điện, trên cả sáu miền lục địa, người ta cần phải dùng đến một hệ thống thắp sáng bao gồm bốn trăm sáu mươi hai ngàn năm trăm mười một người thắp đèn đường.

Từ xa nhìn lại có thể thấy một quang cảnh lung linh. Hệ thống này hoạt động giống như một đội múa balê. Ban đầu là những người thắp đèn ở Tân Tây Lan [2] và Úc. Sau khi đã thắp sáng đèn của mình, họ đi ngủ. Đến lượt trình diễn của những người thắp đèn ở Trung Hoa và vùng Siberia [3]. Sau đó họ cũng cuộn mình trong chăn kín. Rồi đến phiên những người thắp đèn ở Nga và Ấn Độ. Tiếp theo là ở châu Phi và châu Âu. Sau nữa là Nam Mỹ. Và rồi ở Bắc Mỹ. Họ không bao giờ nhầm lẫn thứ tự trình diễn cả. Thật là kì diệu!

Chỉ có người thắp cột đèn duy nhất ở Bắc Cực cùng với người anh em thắp cột đèn duy nhất ở Nam Cực là có một cuộc sống nhàn rỗi và buồn tẻ: họ làm việc hai lần mỗi năm.


[1Ở đây tác giả ước tính theo dân số trên Trái Đất ở thời điểm 1940-1943 (ND).

[2Tân Tây Lan (New Zealand): một nước thuộc châu Úc (ND).

[3Siberia: một vùng thuộc nước Nga (ND).

Phản hồi về bài viết

Bạn là ai?
Bài viết của bạn

(Để bắt đầu một đoạn mới, bạn chỉ cần chừa hàng trống)