Khi so sánh hai ấn bản phát hành tại Hoa Kì năm 1943 và ấn bản sau đó tại Pháp năm 1945, chúng tôi đã nhận thấy nhiều điểm khác biệt tế nhị trong cách tái hiện các bức vẽ của Saint-Exupéry. Một sự khác biệt khó có thể giải thích được chỉ với nguyên nhân liều lượng mực in hay kĩ thuật ấn loát. Nhà thiên văn nhìn cái gì qua chiếc ống nhòm của mình? Một ngôi sao, thật không may lại biến mất trong ấn bản tại Pháp. [...] Ngoài ra, số lần mặt trời lặn đã thay đổi kể từ các lần tái bản những năm 1950.
Trang chủ > Từ khoá > Hoàng tử bé > hoàng tử bé
hoàng tử bé
Bài viết
-
Lời tựa ấn bản “Le Petit Prince” năm 1999 của NXB Gallimard
12, tháng ba 2022, của Nguyễn Tấn Đại -
Hoàng tử bé: Lời giới thiệu
17, tháng năm 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiNhìn chung, tất cả các bản dịch có thể đều lột tả được nội dung chủ yếu của truyện, tuỳ mỗi phong cách viết của dịch giả. Song, lời văn của bản gốc tiếng Pháp thật ra rất đơn giản, trong sáng, hơi có vẻ mơ mộng và ngây thơ của một cậu bé đang lớn, đang đi tìm bạn, đang khám phá cái ý nghĩa quan trọng và cốt lõi nhất của cuộc sống con người.
-
Hoàng tử bé (V)
15, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiCó những hạt mầm rất đáng sợ trên hành tinh của hoàng tử bé, hạt bao báp. Chúng đã xâm nhập khắp mảnh đất đó. Mà với cây bao báp, chỉ cần chậm trễ một chút là sẽ không bao giờ có thể diệt trừ được nữa. Nó che phủ cả hành tinh. Nó cắm rễ sâu vào lòng đất. Và nếu hành tinh quá nhỏ, và nếu bọn bao báp thật nhiều, chúng sẽ làm nó vỡ tan tành.
-
Hoàng tử bé (XII)
16, tháng tám 2008, của Nguyễn Tấn Đại- Chú làm gì ở đây? - Hoàng tử bé hỏi người nghiện rượu, lúc đó đang ngồi trước một đống vỏ chai rỗng và một đống những chai rượu đầy.
- Chú uống, - người nghiện rượu trả lời, dáng điệu bi thảm.
- Tại sao chú uống?
- Để quên, - người nghiện rượu trả lời.
- Để quên cái gì? - Hoàng tử bé hỏi, trong lòng dâng lên niềm thương xót.
- Để quên là chú xấu hổ, - người nghiện rượu cúi gục đầu xuống.
- Xấu hổ vì cái gì? - Hoàng tử bé hỏi tiếp, mong muốn giúp ông vơi bớt muộn phiền. -
Hoàng tử bé (XXI)
2, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn Đại- Tốt nhất là nên quay lại vào cùng giờ giấc, - con cáo nói. - Chẳng hạn, nếu bạn đến lúc bốn giờ chiều, thì từ ba giờ mình đã bắt đầu thấy hạnh phúc. Thời giờ càng trôi qua mình lại càng hạnh phúc hơn. Cho tới bốn giờ, mình sẽ trở nên bồn chồn và lo lắng: mình sẽ khám phá ra cái giá của hạnh phúc! Nhưng nếu bạn đến bất kì lúc nào, mình sẽ không biết giờ giấc để sửa soạn trái tim… Cần phải có lề lối.
-
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (4)
17, tháng tư 2022, của Nguyễn Tấn ĐạiSuốt một tuần lễ cuối tháng 7 tại Bảo Lộc, đúng dịp tròn một năm ngày cưới, ngoài giờ ăn và ngủ tôi gần như chỉ có ôm sách vở ngồi dịch truyện. Một mạch từ ngày 25, tôi xem lại bản dịch từ đầu, biên tập đôi chút và dịch tiếp đến ngày 31 thì hoàn tất bản dịch viết tay.
-
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (2)
27, tháng hai 2022, của Nguyễn Tấn ĐạiTrong đêm 30 rạng sáng 31 tháng 12, khi bay ngang qua vùng trời giáp ranh giữa Lybia và Ai Cập, ông lái máy bay hạ thấp xuống dưới nhằm tránh một vùng mây lớn, và tai nạn đã xảy ra [...] Suốt ba ngày vật vã lê chân vô định giữa muôn trùng cát, có những lúc chỉ thấy toàn ảo ảnh, tưởng đã chết đi sống lại, cuối cùng may mắn có một đoàn du mục đi ngang. Giữa chói chang sa mạc cổ họng cháy khô, một tiếng kêu cũng không buông ra nổi, bóng người du mục nghèo khó hiện ra trước mắt hai nạn nhân giống như là “đức chúa trời đầy quyền năng ban trao nước uống”, một thức uống nhiệm màu mang sự sống trở về từ bên bờ cõi chết.
-
Hoàng tử bé (XXIII)
2, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiĐó là một người chuyên bán các viên thuốc được bào chế để chống khát. Người ta uống mỗi tuần một viên và sẽ không còn cảm thấy khát nữa.
- Tại sao bác bán thứ này? - Hoàng tử bé hỏi.
- Nó giúp tiết kiệm được khối thời gian, - người bán hàng trả lời. - Các chuyên gia đã tính toán kĩ. Người ta tiết kiệm được năm mươi ba phút mỗi tuần.
-
Hoàng tử bé (XVII)
22, tháng tám 2011, của Nguyễn Tấn Đại- Tôi có thể đưa bạn đi xa hơn cả tàu thuyền, - con rắn nói.
Rồi nó cuộn mình quanh gót chân hoàng tử bé, như một chiếc vòng vàng:
- Tôi mà chạm vào ai, người đó sẽ được tiễn đưa về lòng đất nơi họ đã sinh ra, - nó nói tiếp. - Nhưng bạn trong trắng lắm và lại từ một ngôi sao trời hiện xuống…
-
Hoàng tử bé (I)
28, tháng năm 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiMỗi lần gặp ai có vẻ sáng láng một chút, tôi lại thử đưa cho họ xem bức tranh số 1 mà tôi luôn mang theo bên người. Tôi muốn biết phải chăng họ thật sự thông hiểu. Nhưng ai cũng phán: “Đây là cái mũ.” Thôi thì tôi khỏi bàn đến những con trăn khổng lồ, khỏi cánh rừng hoang sơ, và khỏi cả sao trời. Tôi hạ mình xuống ngang tầm của họ.