Nguyễn Tấn Đại

Cuộc đời là một chuyến viễn du bất tận...

Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Nỗi đau trong lòng phố rỗng

Nỗi đau trong lòng phố rỗng

Thứ hai 29/05/2017, của Nguyễn Tấn Đại

Bốn mắt nhìn nhau

Sâu thăm thẳm một chiều vàng kí ức

Nỗi đau không dám chạm tới

Sợ buồn dâng tràn mi mắt long lanh

Ngày qua ngày

qua tháng

qua năm


Buồn đau nào quanh quẩn

Nỗi cô đơn ngự trị

Phủ giá lạnh

Cô đơn

Rồi ngày nào giọt nước mắt sẽ rơi

Thấm ngọt vào hồn đã mang nhiều cay đắng

Và dáng đứng bất động

Sẽ không còn ngơ ngẩn dưới chân trời

Nỗi đau chia đôi

Niềm vui xẻ nửa

Thành phố rỗng rồi mai này sống dậy

Với bình minh ngập đầy tiếng chim ca.

(Sài Gòn, 04/08/1997)

Phản hồi về bài viết

Bạn là ai?
Bài viết của bạn

(Để bắt đầu một đoạn mới, bạn chỉ cần chừa hàng trống)