Nguyễn Tấn Đại

Cuộc đời là một chuyến viễn du bất tận...

Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Đứng trước biển

Đứng trước biển

Thứ hai 29/05/2017, của Nguyễn Tấn Đại


Em ru mình trong giấc mộng trùng khơi,
Một đoàn tàu tròng trành con sóng biếc,
Ước mơ mang theo có còn hay đã mất,
Thành ảo vọng dần khuất phía chân trời?
Biển dạt dào cánh chim nhỏ chơi vơi,
Chao nghiêng chao nghiêng lẻ loi cô độc.
Trong xa thẳm đôi mắt buồn như khóc,
Khói quê hương chạnh nỗi nhớ thương nhà.

(Sài Gòn, 31/07/1997)

Phản hồi về bài viết

Bạn là ai?
Bài viết của bạn

(Để bắt đầu một đoạn mới, bạn chỉ cần chừa hàng trống)