Nguyễn Tấn Đại

Cuộc đời là một chuyến viễn du bất tận...

Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Giá em đừng đến

Giá em đừng đến

Chủ nhật 21/05/2017, của Nguyễn Tấn Đại

(để tôi khỏi phân vân)

Giá em đừng đến đây,
Tôi đâu phải nhớ nhung nhiều đến vậy.
Tháng tư mùa này Sài Gòn nắng nóng,
Áo em đâu phải áo lụa Hà Đông,
Mà sao tôi nghe mát ở trong lòng?

Rời phố núi tôi về nơi phố thị,
Tưởng lòng mình đã nguội lạnh từ lâu,
Đâu ngờ rằng trong phút chốc gặp nhau,
Vẫn run rẩy như ngày nào tôi đã…
Còn em muốn nói gì – đôi mắt ướt?

Giá em đừng đến đây,
Tôi đã nguôi quên như là một kí ức…
Tôi đã chen chân cùng dòng đời tất bật…
Tôi đã… nhiều… nhiều lắm em ơi…
Để bây giờ lại đón bước em đi…

Em mang theo ngọn gió núi đến đây,
Thổi bùng lên ngọn lửa tàn sắp tắt,
Sống dậy những ước mơ chừng đã mất,
Cháy hừng hực khát vọng của ngày xưa.
Giá em đừng đến… tôi đã quên hay chưa?

(Sài Gòn, 10/04/1997)

Phản hồi về bài viết

Bạn là ai?
Bài viết của bạn

(Để bắt đầu một đoạn mới, bạn chỉ cần chừa hàng trống)