Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Quy Nhơn đoản khúc
Quy Nhơn đoản khúc
Thứ sáu 12/07/2024, của
Dốc dài quyện tiếng gió reo
Bãi xa sóng vỗ ánh chiều vàng tơ
Vầng trăng tỏ mối tình thơ
Xưa ai rao bán bây giờ vẫn treo
(21/01/2024)
Lưng tựa núi, mặt hướng khơi
Đêm buồng rèm, bờ cát lả lơi
Biển ào ạt, phố thảnh thơi
Lấp loá đèn, mây trời chơi vơi
(23/01/2024)
Trời xanh mây trắng nhẹ bay
Biển xanh lấp lánh một ngày nắng hanh
Hàng dừa nghiêng toả bóng xanh
Nhớ chàng nhạc sĩ xuân xanh thuở nào
(08/07/2024)
Ghềnh Ráng đá chồng đá
Tiên Sa bãi hoang sơ
Thuyền về biển có nhớ
Sự tích mối tình thơ?
(09/07/2024)
“Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò...” [1]
Lời rao năm cũ còn văng vẳng
Duyên tình còn thắm. Trăng còn treo.
(10/07/2024)
Chiều buông nắng mây ngang trời
Hiu hiu gió dặt dìu bể khơi
Ì oạp sóng vỗ về bên lối
Ánh đèn chong biển nhớ dáng ai?
(12/07/2024)
Những vòng xe quay tròn
Những bước dừng lặng lẽ
Khúc tình ca tuổi trẻ
Vang mãi cùng thời gian
(12/07/2024)
[1] Trăng vàng trăng ngọc. Hàn Mặc Tử, 1937