Nguyễn Tấn Đại

Cuộc đời là một chuyến viễn du bất tận...

Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Quy Nhơn đoản khúc

Quy Nhơn đoản khúc

Thứ sáu 12/07/2024, của Nguyễn Tấn Đại

Dốc dài quyện tiếng gió reo
Bãi xa sóng vỗ ánh chiều vàng tơ
Vầng trăng tỏ mối tình thơ
Xưa ai rao bán bây giờ vẫn treo
(21/01/2024)


Lưng tựa núi, mặt hướng khơi
Đêm buồng rèm, bờ cát lả lơi
Biển ào ạt, phố thảnh thơi
Lấp loá đèn, mây trời chơi vơi
(23/01/2024)


Trời xanh mây trắng nhẹ bay
Biển xanh lấp lánh một ngày nắng hanh
Hàng dừa nghiêng toả bóng xanh
Nhớ chàng nhạc sĩ xuân xanh thuở nào
(08/07/2024)


Ghềnh Ráng đá chồng đá
Tiên Sa bãi hoang sơ
Thuyền về biển có nhớ
Sự tích mối tình thơ?
(09/07/2024)


Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò
...” [1]
Lời rao năm cũ còn văng vẳng
Duyên tình còn thắm. Trăng còn treo.
(10/07/2024)


Chiều buông nắng mây ngang trời
Hiu hiu gió dặt dìu bể khơi
Ì oạp sóng vỗ về bên lối
Ánh đèn chong biển nhớ dáng ai?
(12/07/2024)


Những vòng xe quay tròn
Những bước dừng lặng lẽ
Khúc tình ca tuổi trẻ
Vang mãi cùng thời gian
(12/07/2024)


[1Trăng vàng trăng ngọc. Hàn Mặc Tử, 1937

Phản hồi về bài viết

Bạn là ai?
Bài viết của bạn

(Để bắt đầu một đoạn mới, bạn chỉ cần chừa hàng trống)