Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Con đường đi tới
Con đường đi tới
Tặng bạn Trương Phước Lai
Thứ ba 18/12/2012, của
Thân viễn phương
Hồn bổn xứ
Ngày vùi đầu thí nghiệm
Đêm trải mình làm thơ
Miệng cười khinh bạc ngạo nghễ
Lòng đau giằng xé ruột gan
Ngoài nhìn vận nước cheo leo đầu ngọn sóng
Trong thấy số nhà âm ỉ mối lo toan
Đời đất nước chừng mấy mươi mùa âu chưa lớn
Phận dân tộc ngót ba nghìn năm há trẻ con?
Tưởng là một mà vẫn hằn dấu ranh kẻ thua bên thắng
Ngỡ là hai nhưng đâu cũng vọng tiếng nước non mình
Lí tưởng xưa
Thực tại nay
Ước vọng mai này
Đâu lạt phai
Trên đường đi tới...
(Sài Gòn, 18/12/2012)