Nguyễn Tấn Đại

Cuộc đời là một chuyến viễn du bất tận...

Trang chủ > Ngôn luận và văn chương > Văn chương > Thơ > Mùa hè không về

Mùa hè không về

Kỉ niệm mùa hè sinh viên đầu tiên không về quê, ở lại đi làm kiếm tiền cho năm học sau

Thứ tư 31/05/2017, của Nguyễn Tấn Đại

Hè này con không về
Má chớ buồn, má nhé!
Nhà vắng con, có lẽ
Vắng luôn cả tiếng cười.
Thời gian… Thời gian rơi
Mà con không hứng được.
Con buông mình rơi mất
Không theo kịp thời gian.

Mỗi ngày khi chiều lên
Ngồi nhìn xa trông ngóng,
Những nỗi buồn không tên
Chất đầy theo năm tháng.

Con sợ mình sẽ thấy
Mái tóc bạc gió sương,
Đôi vai oằn gánh nắng,
Tấm lưng gầy cõng mưa.

Con sợ dòng sông xưa
Mãi nằm yên. Tư lự.
Sợ quỳ vàng soi sáng
Lòng con nhiều âm u…

Một năm rồi con đi
Khóc cười cùng mưa nắng,
Biết giọt mồ hôi mặn,
Và nước mắt cay nồng…

Con xin cánh bạch hồng
Hương vào tim cằn cỗi,
Cho nhịp đập rất vội,
Cho chai sạn hoá mềm,
Cho một mùa Vu lan
Ở phương trời xa lắc,
Cho một giọt nước mắt
Rơi xuống đời bơ vơ.

(Sài Gòn, 10/08/1997)

Phản hồi về bài viết

Bạn là ai?
Bài viết của bạn

(Để bắt đầu một đoạn mới, bạn chỉ cần chừa hàng trống)