- Vậy thì khanh sẽ tự xét xử chính khanh, - nhà vua nói. - Đó là việc khó nhất. Tự xét xử mình luôn khó hơn là xét xử người khác. Nếu khanh tự xét xử mình được, thì khanh là người thông thái nhất rồi.
- Thần, - hoàng tử bé nói, - thần có thể tự xét xử mình ở bất cứ nơi đâu. Thần không cần phải ở đây.
- Hưm! Hưm! - Nhà vua nói. - Trẫm nghĩ là có một con chuột già ở đâu đó trên hành tinh này. Ban đêm trẫm nghe tiếng nó. Khanh có thể xét xử con chuột già này. Dần dần khanh kết án tử hình nó. Như vậy, tính mạng của nó sẽ phụ thuộc vào công lí của khanh. Rồi khanh lại ân xá cho nó mỗi lần như vậy để bảo vệ nó. Chỉ có một con thôi mà.
Trang chủ > Từ khoá > Hoàng tử bé > hoàng tử bé
hoàng tử bé
Bài viết
-
Hoàng tử bé (X)
16, tháng tám 2008, của Nguyễn Tấn Đại -
Hoàng tử bé (III)
3, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiNgay lập tức tôi lờ mờ hiểu ra sự xuất hiện bí hiểm của cậu bé, bèn hỏi:
- Vậy cháu từ hành tinh khác tới hả?
Nhưng cậu bé không trả lời tôi. Cậu vẫn không rời mắt khỏi chiếc máy bay và khẽ lắc đầu:
- Cũng phải thôi, cưỡi nó thì chú đâu thể từ rất xa mà tới được…
Rồi cậu lại đắm mình trong sự mơ màng lặng im. Một lúc sau, lấy con cừu tôi vẽ ra khỏi túi, cậu trầm ngâm ngắm nghía con vật thân yêu của mình. -
Hoàng tử bé: Cuộc du hành yêu thương vô tận
13, tháng tư 2021, của Nguyễn Tấn ĐạiToàn bộ cuộc hành trình của cậu được tác giả kể lại với một tình cảm yêu mến chứa chan, như một mối nhân duyên gắn bó kì lạ với kí ức tuổi thơ thuở lên sáu, của một cậu bé lớn lên trong cô độc vì xung quanh không có một ai hiểu được mình. Cũng giống như cậu hoàng tử bé sống một mình trên tiểu hành tinh B612 bé nhỏ, cùng với ba ngọn núi lửa, trong đó một ngọn đã tắt, và một bông hoa hồng đỏm dáng. Được cậu coi sóc chăm bẵm hết mực, nhưng bông hoa vẫn thường xuyên tỏ ra cáu bẳn, khó chịu. Không hiểu duyên cớ vì đâu, cậu rất đỗi hoang mang, buồn rầu, và quyết định du hành sang các hành tinh khác để tìm kiếm một người bạn.
-
Hoàng tử bé (XXIV)
22, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiCậu nhìn tôi và hiểu được tôi đang nghĩ gì:
- Cháu cũng thấy khát… Mình đi tìm một cái giếng đi chú…
Tôi vung tay thất vọng: thật là phi lí khi đi tìm cầu may một cái giếng giữa mênh mông sa mạc. Tuy vậy, chúng tôi vẫn cất bước.
Khi chúng tôi đi, hàng giờ, trong im lặng, màn đêm đã buông xuống và các ngôi sao bắt đầu toả sáng. Tôi thấy chúng cứ chập chờn như trong mơ, người hơi nóng sốt vì cơn khát.
-
Hoàng tử bé (I)
28, tháng năm 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiMỗi lần gặp ai có vẻ sáng láng một chút, tôi lại thử đưa cho họ xem bức tranh số 1 mà tôi luôn mang theo bên người. Tôi muốn biết phải chăng họ thật sự thông hiểu. Nhưng ai cũng phán: “Đây là cái mũ.” Thôi thì tôi khỏi bàn đến những con trăn khổng lồ, khỏi cánh rừng hoang sơ, và khỏi cả sao trời. Tôi hạ mình xuống ngang tầm của họ.
-
Hoàng tử bé (IV)
13, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiTôi không muốn người ta đọc sách của tôi một cách hời hợt. Tôi đau đớn biết bao nhiêu khi kể lại những kỉ niệm này. Đã sáu năm rồi kể từ ngày anh bạn nhỏ của tôi ra đi cùng với con cừu thân yêu. Nếu tôi cố tả cậu lại ở đây, đó là để mình không quên đi. Thật buồn nếu quên đi một người bạn! Đâu phải ai cũng có được một người bạn. Và tôi có thể trở nên giống người lớn lắm chứ, chỉ toàn nghĩ đến những con số.
-
Hoàng tử bé (XXVI)
29, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiTôi đưa mắt nhìn xuống phía chân tường và giật nảy mình. Nó ở đó, mình vươn thẳng về phía hoàng tử bé, một con rắn vàng loại có thể xử bạn trong vòng ba mươi giây. Vừa cho tay vào túi lục tìm khẩu súng ngắn tôi vừa sải từng bước dài, nhưng nghe thấy tiếng động, con rắn liền nhẹ nhàng trườn đi trong cát, như một vệt nước chết và, không quá vội vã, len lỏi giữa các hòn đá với một tiếng động như kim loại vang nhẹ.
-
Hoàng tử bé (XVIII)
3, tháng chín 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiVốn có lần thấy được một đoàn lữ hành đi ngang qua, bông hoa nói:
- Con người hả? Tôi nghĩ là họ có sáu bảy người gì đó. Tôi thấy họ cách đây nhiều năm rồi. Nhưng chẳng ai biết có thể tìm thấy họ ở đâu. Gió đưa họ đi. Họ không có rễ, thật là bất tiện cho họ.
-
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (3)
12, tháng ba 2022, của Nguyễn Tấn ĐạiSự cô độc là mối nhân duyên kì lạ gắn kết hoàng tử bé và chú phi công. Sự cô độc cũng là chất xúc tác cho cuộc hạnh ngộ 100 năm trên đất Pháp, ở thành phố Le Mans nhỏ bé yên bình. Lần đầu tiên tôi đọc “Hoàng tử bé” với tất cả sự trong trẻo nguyên sơ ban đầu. Lần đầu tiên tôi đọc Saint-Ex với ấn phẩm cuối cùng mà ông đã dày công trau chuốt.
-
Hoàng tử bé (VI)
15, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiGiả sử ở nước Mỹ đang là giữa trưa, thì ai cũng biết rằng mặt trời đang lặn ở nước Pháp. Chỉ cần có thể qua được nước Pháp trong vòng một phút đồng hồ là ngắm mặt trời lặn được rồi. Không may là nước Pháp ở xa quá. Còn trên hành tinh nhỏ xíu của cháu, chỉ cần nhấc ghế lên vài bước là đủ. Và cháu ngắm được hoàng hôn mỗi khi cháu muốn…