Duyên lành hội tụ, yêu thương kết nối, những miền đất tưởng là xa lạ Lausanne, Le Mans, Paris, Sài Gòn, Dran, Đà Lạt trở thành gần gũi, chừng như những áng mây bảng lảng trên bầu trời không ngừng trôi vượt không gian xuyên thời gian, cùng muôn vàn vì sao đêm lấp lánh tạo nên những dấu chấm nối liền đường bay dang dở của Saint-Ex thuở nào.
Trang chủ > Từ khoá > Hoàng tử bé > hoàng tử bé
hoàng tử bé
Bài viết
-
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (5)
17, tháng tư 2022, của Nguyễn Tấn Đại -
Hoàng tử bé (VIII)
29, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiHoàng tử bé nghĩ rằng, với chiếc nụ thật to, nó sẽ nở ra rất rực rỡ, còn bông hoa thì vẫn không ngừng tô điểm thêm nhan sắc, bên trong căn phòng xanh khép kín của mình. Nó lựa thật kĩ từng nước màu. Nó chậm rãi khoác từng vạt áo, làm đầy đặn thêm từng cánh hoa. Nó không muốn nở ra nhăn nhúm như đám hoa mĩ nhân. Nó chỉ muốn xuất hiện trong ánh hào quang rực rỡ của một sắc đẹp đầy đặn. Quả là một bông hoa đỏm dáng!
-
Hoàng tử bé (IX)
24, tháng bảy 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiCậu cẩn thận nạo muội khói trong lòng những ngọn núi lửa đang phun. Cậu có hai ngọn núi lửa đang phun. Chúng rất tiện dùng để hâm nóng thức ăn sáng. Cậu còn có một ngọn núi lửa đã tắt. Nhưng, cậu thường nói: “Ai mà biết được!” Do đó cậu nạo muội khói luôn cả ngọn núi lửa đã tắt. Khi được nạo muội khói sạch sẽ, núi lửa sẽ cháy nhẹ nhàng và đều đặn, không phun trào. Dịch phun trào núi lửa thường rừng rực như lửa cháy trong lò sưởi. Dĩ nhiên là trên Trái Đất, chúng ta quá nhỏ bé để có thể nạo muội khói núi lửa. Chính vì vậy mà chúng gây ra cho ta khối chuyện phiền toái.
-
Hoàng tử bé (XXV)
22, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiTôi đưa gàu nước lên môi cậu. Cậu uống, đôi mắt nhắm nghiền. Thật êm đềm như một nghi lễ! Thứ nước này là gì đó khác hẳn một thức uống. Nó đã được tạo ra từ những bước chân dưới bầu trời sao, từ tiếng hát của chiếc ròng rọc, từ sự gắng sức của đôi tay tôi. Nó thật tốt cho trái tim, như một món quà. Hồi tôi còn nhỏ, ánh sáng từ cây thông Giáng sinh, tiếng nhạc thánh lễ lúc nửa đêm, cùng những nụ cười dịu dàng, tất cả đã tạo nên vầng sáng lung linh quanh món quà Giáng sinh mà tôi được nhận.
-
Hoàng tử bé (XIV)
11, tháng năm 2010, của Nguyễn Tấn ĐạiÍt ra việc ông làm còn có chút ý nghĩa. Khi ông thắp sáng ngọn đèn, cứ như là ông đã thắp sáng thêm một vì sao, hay một bông hoa. Khi ông tắt ngọn đèn, tức là bông hoa hay vì sao đó đi ngủ. Công việc đó thật dễ thương. Đúng thật đó là việc có ích, bởi vì nó dễ thương.
-
Hoàng tử bé (XXIII)
2, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiĐó là một người chuyên bán các viên thuốc được bào chế để chống khát. Người ta uống mỗi tuần một viên và sẽ không còn cảm thấy khát nữa.
- Tại sao bác bán thứ này? - Hoàng tử bé hỏi.
- Nó giúp tiết kiệm được khối thời gian, - người bán hàng trả lời. - Các chuyên gia đã tính toán kĩ. Người ta tiết kiệm được năm mươi ba phút mỗi tuần.
-
Hoàng tử bé (XXII)
2, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiBỗng một chuyến tàu tốc hành sáng rực, gầm vang như tiếng sấm, làm rung chuyển cả căn phòng bẻ ghi.
- Họ vội vã quá, - hoàng tử bé nói. - Họ đi tìm gì vậy?
- Chính người lái tàu cũng không biết họ đi tìm gì, - người bẻ ghi đáp.