Nếu ai đó yêu thương một bông hoa chỉ có duy nhất giữa triệu triệu những vì sao, chỉ cần ngước mắt ngắm nhìn nó cũng đã đủ cảm thấy hạnh phúc rồi. Anh ta sẽ tự bảo: “Bông hoa của mình đang ở đâu đó trên kia…” Nhưng, nếu con cừu ăn mất bông hoa, cũng có nghĩa là với anh ta, cả bầu trời sao bỗng nhiên vụt tắt.
Trang chủ > Từ khoá > Hoàng tử bé > con cừu
con cừu
Bài viết
-
Hoàng tử bé (VII)
29, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại -
Hoàng tử bé (II)
3, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiTôi tròn mắt sững sờ nhìn cậu bé mới xuất hiện. Đừng quên rằng tôi đang ở giữa chốn hoang vu quạnh quẽ không một bóng người. Thế mà anh bạn nhỏ của tôi chẳng có vẻ gì là lạc đường hay mệt mỏi, không lả người vì đói khát, cũng chẳng hề tỏ ra sợ sệt. Trông cậu không giống một em bé đi lạc giữa sa mạc hoang vu quạnh quẽ không một bóng người.
-
Hoàng tử bé (III)
3, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn ĐạiNgay lập tức tôi lờ mờ hiểu ra sự xuất hiện bí hiểm của cậu bé, bèn hỏi:
- Vậy cháu từ hành tinh khác tới hả?
Nhưng cậu bé không trả lời tôi. Cậu vẫn không rời mắt khỏi chiếc máy bay và khẽ lắc đầu:
- Cũng phải thôi, cưỡi nó thì chú đâu thể từ rất xa mà tới được…
Rồi cậu lại đắm mình trong sự mơ màng lặng im. Một lúc sau, lấy con cừu tôi vẽ ra khỏi túi, cậu trầm ngâm ngắm nghía con vật thân yêu của mình. -
Hoàng tử bé (XXVII)
29, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiTôi biết chắc rằng cậu đã trở về hành tinh của mình, bởi vì, bình minh hôm sau tôi đã không còn thấy thân thể của cậu. Một thân thể chẳng nặng nề gì mấy… Và ban đêm tôi thích lắng nghe sao. Giống như là năm trăm triệu cái lục lạc…
Nhưng còn có một điều bất thường xảy ra. Cái rọ mõm tôi vẽ cho hoàng tử bé, tôi đã quên cho nó một cái vòng da. Cậu sẽ không thể nào buộc nó vào mõm con cừu được. Nên tôi tự hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra trên hành tinh của cậu? Có thể là con cừu đã ăn mất bông hoa…”