Ít ra việc ông làm còn có chút ý nghĩa. Khi ông thắp sáng ngọn đèn, cứ như là ông đã thắp sáng thêm một vì sao, hay một bông hoa. Khi ông tắt ngọn đèn, tức là bông hoa hay vì sao đó đi ngủ. Công việc đó thật dễ thương. Đúng thật đó là việc có ích, bởi vì nó dễ thương.
Trang chủ > Từ khoá > Hoàng tử bé > hoàng tử bé
hoàng tử bé
Bài viết
-
Hoàng tử bé (XIV)
11, tháng năm 2010, của Nguyễn Tấn Đại -
Hoàng tử bé (XXV)
22, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn Đại
Tôi đưa gàu nước lên môi cậu. Cậu uống, đôi mắt nhắm nghiền. Thật êm đềm như một nghi lễ! Thứ nước này là gì đó khác hẳn một thức uống. Nó đã được tạo ra từ những bước chân dưới bầu trời sao, từ tiếng hát của chiếc ròng rọc, từ sự gắng sức của đôi tay tôi. Nó thật tốt cho trái tim, như một món quà. Hồi tôi còn nhỏ, ánh sáng từ cây thông Giáng sinh, tiếng nhạc thánh lễ lúc nửa đêm, cùng những nụ cười dịu dàng, tất cả đã tạo nên vầng sáng lung linh quanh món quà Giáng sinh mà tôi được nhận. -
Hoàng tử bé (III)
3, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Ngay lập tức tôi lờ mờ hiểu ra sự xuất hiện bí hiểm của cậu bé, bèn hỏi:
- Vậy cháu từ hành tinh khác tới hả?
Nhưng cậu bé không trả lời tôi. Cậu vẫn không rời mắt khỏi chiếc máy bay và khẽ lắc đầu:
- Cũng phải thôi, cưỡi nó thì chú đâu thể từ rất xa mà tới được…
Rồi cậu lại đắm mình trong sự mơ màng lặng im. Một lúc sau, lấy con cừu tôi vẽ ra khỏi túi, cậu trầm ngâm ngắm nghía con vật thân yêu của mình. -
Hoàng tử bé (V)
15, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Có những hạt mầm rất đáng sợ trên hành tinh của hoàng tử bé, hạt bao báp. Chúng đã xâm nhập khắp mảnh đất đó. Mà với cây bao báp, chỉ cần chậm trễ một chút là sẽ không bao giờ có thể diệt trừ được nữa. Nó che phủ cả hành tinh. Nó cắm rễ sâu vào lòng đất. Và nếu hành tinh quá nhỏ, và nếu bọn bao báp thật nhiều, chúng sẽ làm nó vỡ tan tành. -
Hoàng tử bé (VI)
15, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Giả sử ở nước Mỹ đang là giữa trưa, thì ai cũng biết rằng mặt trời đang lặn ở nước Pháp. Chỉ cần có thể qua được nước Pháp trong vòng một phút đồng hồ là ngắm mặt trời lặn được rồi. Không may là nước Pháp ở xa quá. Còn trên hành tinh nhỏ xíu của cháu, chỉ cần nhấc ghế lên vài bước là đủ. Và cháu ngắm được hoàng hôn mỗi khi cháu muốn… -
Hoàng tử bé (VII)
29, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Nếu ai đó yêu thương một bông hoa chỉ có duy nhất giữa triệu triệu những vì sao, chỉ cần ngước mắt ngắm nhìn nó cũng đã đủ cảm thấy hạnh phúc rồi. Anh ta sẽ tự bảo: “Bông hoa của mình đang ở đâu đó trên kia…” Nhưng, nếu con cừu ăn mất bông hoa, cũng có nghĩa là với anh ta, cả bầu trời sao bỗng nhiên vụt tắt. -
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (5)
17, tháng tư 2022, của Nguyễn Tấn Đại
Duyên lành hội tụ, yêu thương kết nối, những miền đất tưởng là xa lạ Lausanne, Le Mans, Paris, Sài Gòn, Dran, Đà Lạt trở thành gần gũi, chừng như những áng mây bảng lảng trên bầu trời không ngừng trôi vượt không gian xuyên thời gian, cùng muôn vàn vì sao đêm lấp lánh tạo nên những dấu chấm nối liền đường bay dang dở của Saint-Ex thuở nào. -
Hoàng tử bé (XVIII)
3, tháng chín 2011, của Nguyễn Tấn Đại
Vốn có lần thấy được một đoàn lữ hành đi ngang qua, bông hoa nói:- Con người hả? Tôi nghĩ là họ có sáu bảy người gì đó. Tôi thấy họ cách đây nhiều năm rồi. Nhưng chẳng ai biết có thể tìm thấy họ ở đâu. Gió đưa họ đi. Họ không có rễ, thật là bất tiện cho họ.
-
Hoàng tử bé (XVI)
22, tháng tám 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiĐể dễ dàng hình dung ra kích thước Trái Đất, các bạn cứ tưởng tượng rằng vào thời chưa có điện, trên cả sáu miền lục địa, người ta cần phải dùng đến một hệ thống thắp sáng bao gồm bốn trăm sáu mươi hai ngàn năm trăm mười một người thắp đèn đường.
Từ xa nhìn lại có thể thấy một quang cảnh lung linh. Hệ thống này hoạt động giống như một đội múa balê.
-
Hoàng tử bé (X)
16, tháng tám 2008, của Nguyễn Tấn Đại
- Vậy thì khanh sẽ tự xét xử chính khanh, - nhà vua nói. - Đó là việc khó nhất. Tự xét xử mình luôn khó hơn là xét xử người khác. Nếu khanh tự xét xử mình được, thì khanh là người thông thái nhất rồi.
- Thần, - hoàng tử bé nói, - thần có thể tự xét xử mình ở bất cứ nơi đâu. Thần không cần phải ở đây.
- Hưm! Hưm! - Nhà vua nói. - Trẫm nghĩ là có một con chuột già ở đâu đó trên hành tinh này. Ban đêm trẫm nghe tiếng nó. Khanh có thể xét xử con chuột già này. Dần dần khanh kết án tử hình nó. Như vậy, tính mạng của nó sẽ phụ thuộc vào công lí của khanh. Rồi khanh lại ân xá cho nó mỗi lần như vậy để bảo vệ nó. Chỉ có một con thôi mà.
Nguyễn Tấn Đại